Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thơ tình dài !

Go down

Thơ tình dài ! Empty Thơ tình dài !

Bài gửi by Ti3uThucodon93 19/12/2015, 09:38

Em trở về hò hẹn với cô đơn,
Nhưng đã mất những niềm kiêu hãnh cũ !
Chỉ còn những khúc hát ru trong trái tim yên ngủ ,
Giấc mơ bồng bềnh tan rất nhẹ như mây !

Em trở về mùa giá lạnh bờ vai,
Vòng tay hẹp tự ôm mình không nổi !
Tiếng cười vỡ trong đêm đầy bóng tối,
Vẫn là em mà còn phải là em ?



Chạm tay ai một lần

Có những nỗi buồn không biết kể cùng ai
Đành giữ trong lòng chờ thời gian vùi lấp
Cuộc sống ngoài kia mỗi ngày đều tấp nập
Người cười thật nhiều…chưa hẳn đã là vui..!

Có một vài tình cảm bị ngủ vùi
Có những góc khuất trong tim sợ người ta nhìn thấy
Dù sống hồn nhiên lấy nụ cười che đậy
Nhưng đêm về…bất chợt lại cô đơn..!

Càng trưởng thành càng im lặng nhiều hơn
Ngại ngùng, phân vân, hay đa sầu đa cảm
Khung cảnh chiều thu càng thêm buồn ảm đạm
Nhạc Trịnh vang lên…khẽ chạm trái tim mình..!

Nếu một ngày bỗng đánh mất niềm tin
Đi sai đường liệu ai là người níu mình ở lại
Những cái chạm tay rồi chia xa mãi mãi
Người qua người…buồn đọng mãi nơi đây..!

Có những nỗi buồn…không biết tỏ cùng ai..!



Em không muốn làm vợ,
Không muốn anh làm chồng !
Chỉ muốn thương, muốn nhớ,
Tìm nhau chốn trong mơ !

Đừng làm vợ, làm chồng,
Rồi nhìn nhau chán ngán !
Hãy chỉ là tình nhân,
Để tình ta sống mãi !



Góc phố buồn cô đơn hiu quạnh,
Phố về khuya lặng lẽ bóng hình ai ?
Chén rượu nồng còn đang dang dở,
Điếu thuốc tàn chờ đợi bóng hình ai ?
Tình là chi thế gian sầu ly biệt ?
Người đã buồn cảnh có vui bao giờ ?
Cây không lá trơ trụi theo năm tháng,
Tình sơ xác biết bao giờ mới vui ?
Người ra đi một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ !
Hỏi thế gian tình là cái chi vậy ?
Mà trăng tàn phố vắng người đơn côi !
Mà tâm hồn chết theo năm tháng,
Mà đợi chờ lời hứa đã phôi pha !



Vô tình sáo đã sang sông,
Để giờ anh ngóng anh trông anh sầu !
Ngày vui nay biết tìm đâu ?
Chỉ còn nức nở niềm đau ngập lòng !
Thôi giờ đã hết đợi mong,
Sáo xưa nay đã sổ lồng bay xa !



Đời tôi nghèo tìm đâu mộng đẹp,
Giữa con đường chật hẹp tình yêu !
Nơi gặp nhau là nơi nhiều nước mắt,
Và cuộc đời là tiếng khóc bi ai !
Thành phố buồn khi hoàng hôn ngả bóng,
Đời tôi buồn khi bắng bóng người yêu !



Đám cưới anh em là người khách lạ,
Được anh mời tới dự lễ thành hôn !
Quà tặng anh là một mảnh linh hồn,
Đang chết lặng theo từng tiếng pháo nổ !
Em bâng khuâng nhìn người con gái lạ,
Đang mỉm cười đứng cạnh người em yêu !
Nàng cao sang, duyên dáng, diễm kiều,
Em không đẹp nên tình em tan vỡ !
Ly rượu vào nghe lòng nức nở,
Cạn ly này vĩnh biệt phải không anh ?



Có người nghe, người sẽ chẳng hiểu,
Tấm chân tình này thật đâu em !
Em còn trẻ nói về nhân thế,
Tuổi đôi mươi chưa hiểu sự đời !
Sống buông thả từng ngày, từng tháng,
Nâng chén nồng, chén cạn tình say !
Theo đôi chân tình yêu của quỷ,
Vào với đời, cuộc sống u mê !
Người ta có thật lòng không đó ?
Có ngẫm lại một chút không em ?
Em đừng tin miệng đời nhân thế,
Là con dao hai lưỡi thôi người !
Em nơi đó thì người vui sướng,
Anh nơi này lòng buồn quặn đau !
Khi em đi hằng ngày lo lắng,
Tin nhắn hay điện thoại không ngừng !
Nhưng chỉ nhận vài ba dòng chữ,
Em có người rồi anh hiểu không ?
Từng câu nói như ngàn mũi kiếm,
Đâm tái tê giá buốt không ngừng !



Gửi e 1 nhánh hoa đào
Cho xuân đến sớm đi vào lòng e
Gửi e 1 khoảng trời xanh
Cho e được hưởng gió lành mùa xuân
Gửi e 1 chút nắng hồng
Để e bớt lạnh đêm đông gió mùa
Gửi e gửi 1 cơn mưa
Để e bớt khát giữa trưa nắng hè
Trao e trao 1 nụ hôn
Để e thắm ngọt dịu hồng làn môi !



Dế kêu quạnh quẽ trước thềm,
Mắt buồn đêm vắng tìm về hương xưa !
Giữa thinh không bộn bề nỗi nhớ,
Bóng hình anh ngày ly biệt ùa về !
Ôi nụ cười trước vành môi bạc bẽo,
Sao em nhìn giống đang khóc hả anh ?
Anh ra đi có nhớ đến nơi này ?
Còn có em ngày đêm ngồi thao thức,
Nhớ về anh một nỗi nhớ không tên !
Ở nơi đó anh bên người hạnh phúc !



Hoa đẹp, hoa thơm, hoa vẫn tàn !
Rượu đắng, rượu cay, rượu vẫn hết,
Người hứa, người thề, người vẫn quên !
Trăng lên, trăng tròn, trăng lại khuyết,
Tuyết rơi, tuyết phủ, tuyết lại tan !
Hoa nở, hoa rơi, hoa lại tàn,
Tình đẹp, tình sâu, tình lại tan !
Người đẹp, người xấu rồi cũng chết,
Người giàu, người nghèo rồi cũng hết !
Tiền tài, địa vị cũng sẽ tan,
Cao sang, danh vọng cũng sẽ tàn !
Phấn son, nhan sắc đâu còn mãi,
Chân thành tồn tại với thế gian !



Đố ai quên được chữ tình ?
Đố ai quên được bóng hình người xưa ?
Dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ,
Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên !
Quên rồi quên mãi quên rồi nhớ,
Nhớ rồi nhớ mãi nhớ không quên !



Dành 1 phút để mong,
Dành 1 giờ để nhớ,
Dành 1 tháng để chờ,
Dành 1 năm để đợi,
Dành cả đời để yêu !



Ai cũng biết rằng đời không suôn sẻ,
Lệ ưu sầu vẫn cứ mãi tuôn rơi !
Nước mắt buồn như suối dạt biển khơi 1
Dẫu biết rằng ngày mai trời lại sáng,
Những ai đã một lần ôm trái đắng,
Mới thấy đời như chiếc lá nhẹ rơi !
Khi thu đến tả tơi hàng bóng nắng,
Gắng che đầu mà nào có được đâu !
Số yêu trên đời có gì là bền lâu ?
Hay phút chốc vui cười, ngàn phút khóc ?



Tôi cay đắng nhìn anh yêu người khác,
Sóng trợt buồn muốn xé nát con tim !
Niềm đau xót dâng lên đầy khóe mắt,
Anh cười vui ân tình tôi vụt mất,
Cắn răng cười nước mắt đọng trên mi !


Đêm lạnh sương buông nhìn cổng vắng,
Chuông ngân tỉnh mộng thấy bóng hoa !
Trong mơ nỗi nhớ bao da diết,
Tiếc rằng mộng ngắn khó gặp nhau !

Bật dậy ước sao mộng dài thêm,
Nhấc bước bên hiên gió động mạnh !
Xót thương hai phận người xa cách,
Tình này cảnh gửi gắm gió trăng !


Đã bảo rằng bước vào tình dễ dãi,
Sẽ có ngày tan nát cả con tim !
Em làm cao em tự dối lòng mình,
Để nơi đây con tim tôi chờ mãi !

Tôi chỉ có một tình yêu duy nhất,
Dành cho em cùng với một lá thư !
Em không nhận nên tình tôi đã mất,
Tình cho đi không lấy lại bao giờ !



Có những nỗi nhớ không giống nhau,
Có những nỗi buồn không ai hiểu !
Có những nụ cười trong đau khổ,
Có giọt nước mắt lặng lẽ rơi... !

Đừng trách người ta " Lạnh Lùng "
Khi ...bản thân mình còn quá "Vô Tâm "!
Đừng trách người ta " Nhẫn Tâm "
Khi...bản thân mình không biết " Nắm Giữ "...!


Xưa kia chung một lối về,
Bây giờ em đã môi kề bên ai !
Một ngày dài tựa ba năm,
Còn đâu những phút mặn nồng bên nhau ?

Xưa kia trầu ở bên cau,
Bây giờ trầu đã thắm màu vôi kia !
Cớ sao em vội xa lìa,
Để anh lạc lối đêm khuya một mình ?



Nụ hôn sáng nhớ chiều mong,
Bờ môi êm ả rực hồng yêu thương !
Nụ hôn dậy sóng đại dương,
Tan vào lòng biển vấn vương mặn mòi !

Nụ hôn cảm tác tuyệt vời,
Lặng thầm dâng hiến những lời thi ca !
Nụ hôn muôn vẻ ngọc ngà,
Nhận hay cho cũng ngàn hoa nồng nàn !

Nụ hôn giai điệu chứa chan,
Có mây gió, có tiếng đàn mùa xuân !
Nụ hôn giấc mộng trong ngần,
Thương thương như ánh trăng ngân trải mềm !

Nụ hôn quyện lẫn ngày đêm,
Căng buồm gọi gió con thuyền dấu yêu !
Nụ hôn điệp khúc phiêu diêu,
Thời gian hiện hữu những điều say mê !

Nụ hôn âm hưởng tràn trề,
Với bao cung bậc tình si hết lòng !
Nụ hôn sáng nhớ chiều mong,
Bên bồi bên lở đôi dòng tìm nhau !



Ðịnh nghĩa tình yêu một chữ sầu,
Chữ sầu đồng nghĩa với thương đau !
Chữ đau sẽ hoá thành dòng lệ,
Dòng lệ trôi đi đến chốn nào ?

Ðịnh nghĩa tình yêu một chữ buồn,
Chữ buồn cùng nghĩa với sầu thương !
Chữ thương rồi biến thành câu nhớ,
Mà nhớ với thương có mấy nguồn ?

Ðịnh nghĩa tình yêu một chữ đau,
Chữ tình ai dẫm nát lòng nhau ?
Trái tim ai xé ra từng mảnh ?
Ghép lại còn nguyên một chữ sầu !

Ðịnh nghĩa tình yêu một chữ xa,
Kẻ Nam, người Bắc giữa quan hà !
Nói bao câu nhớ chưa là đủ,
Chữ nhớ bỗng thành chữ xót xa !



Ngày xưa ai nói yêu tôi ?
Ngày nay ai nói những lời dối gian ?
Tình đã hết người ơi xin chớ,
Nhắc làm gì kỷ niệm buồn đau ?

Nước đã đổ làm sao hốt lại ?
Tình mất rồi nuối tiếc làm chi ?
Người ơi xin chớ sầu bi,
Ngày sau gặp lại xin là cố nhân !



Mình có duyên mà sao không nợ ?
Anh đã đi mang theo tất cả,
Mang đi từng nỗi khắc khoải mong chờ !
Mang đi cả lẽ sống đời em,
Và chỉ để lại cho em...
Một nỗi sầu ngàn năm băng giá !

Cánh cửa trái tim em chỉ mở một lần,
Anh đã đến rồi đi không ngày trở lại !
Nên nó sẽ không bao giờ mở nữa,
Và phai tàn theo năm tháng của thời gian !



Chị ơi dòng đục dòng trong,
Đa mang nhiều lắm cũng không được gì !
Người đi đã phụ câu thề,
Nhớ thương nẻo cũ người về đơn côi !

Thôi đành trong đục, lở bồi,
Thôi đành mang kiếp bên đời quạnh hiu !



Đêm rồi còn ngẩn còn ngơ,
Thương người viễn xứ bơ vơ cuối trời !
Ngủ đi thôi, bên thềm nức nở,
Dế đã than, trống điểm liên hồi !

Ngủ đi thôi hỡi bộn bề xúc cảm,
Nặng ưu tư than thở chi hoài ?



Không người ơi tôi đây vẫn hiểu,
Chắc chi cười đã quên hết khổ đau ?
Bao nhiêu dĩ vãng đành chôn dấu,
Biết mấy u sầu nhốt vào tim ?

Từng dòng lệ nhỏ rơi thành giọt,
Suốt mấy đêm trường đã cạn khô !
Tôi hiểu cho người bao nổi nhớ,
Ẩn chứa trong lòng vạn niềm thương !

Không người ơi tôi đây vẫn hiểu,
Tôi hiểu cho người, ai hiểu cho tôi ?



Tớ buông tay để Cậu được bình yên...,
Tớ từ bỏ để Cậu chẳng thấy phiền... !
Chỉ mong Cậu đừng cư xử ân cần...,
Để một lần Tớ lại thêm ngộ nhận... !

Mong Cậu đừng tựa vai khóc xót xa...,
Tớ đứng dậy, sao mà như khó quá... !
Mong Cậu đừng dõi ánh mắt xa xăm...,
Dõi theo Tớ như nhớ mong nhiều lắm... !

Mong Cậu đừng, đừng ôm Tớ thật chặt...,
Để Tớ tưởng hạnh phúc là hy sinh... !
Hãy coi Tớ, thứ hạnh phúc thoáng qua...,
Quên Tớ nhé, để Tớ là Kỷ Niệm... ! ♥️



Em đừng khóc

Em đừng khóc khi đã về bên ấy,
Lá mùa này anh vẫn nhặt làm thơ !
Kỷ niệm xanh giấu thầm trong nỗi nhớ,
Viết thơ lòng xơ xác lá vàng bay !

Em đừng khóc xin em đừng khóc nữa,
Trách gì nhau khi tình đã phai màu !
Bao yêu dấu ngày xưa này đành lỡ,
Chỉ xin đời đừng lấp kỷ niệm thơ !

Em đừng khóc ánh thu buồn phai nhạt,
Thuyền sang rồi em khóc để mà chi ?
Ngày mai đây khi về nơi bến lạ,
Hãy là người mơ những giấc mơ hoa !

Em đừng khóc nét mi gầy sẽ úa,
Bài thơ tình anh gởi lại thu xưa !
Giấu nước mắt đừng gọi sầu thêm nhớ,
Hãy trách đời chỉ đẹp khi ta mơ !



Tại sao mọi người buồn thế vậy ?
Để cho lòng tôi cũng nao nao !
Nếu biết ngày mai còn ánh sáng,
Mọi chịu đựng hãy cứ để đến mai !

Xin hỏi nhân gian tình chan chứa,
Đựng cái gì lắm người buồn vậy chi ?
Có cái bao đựng được nỗi sầu hả ?
Xin cho hai cái đợi mai sau !

Biết rằng ai chẳng chịu đau,
Sau những lần chịu bao khổ cực !
Tình đơn phương từ nay xin chấm dứt,
Để nỗi buồn đựng kín trong bao này !



Đã không còn duyên nợ với nhau,
Đi đi anh không cần tạ lỗi !
Chẳng trách chẳng hờn, không oán hận,
Trả anh về với hạnh phúc riêng anh !

Chỉ có điều xin anh đừng trở lại,
Con đường xưa vào những buổi chiều !
Bởi nếu lỡ ta vô tình gặp mặt,
Tôi sợ lòng mình chẳng thể quên anh !



Em đi áo trắng ngang trời,
Để cho hoa lá tơi bời vì yêu !
Anh còn đứng giữa cô liêu,
Nghe đời than khổ đủ điều đắng cay !

Rằng tình như gió hoa may,
Nửa mong nửa đợi, ngày ngày thương đau !
Hết rồi đâu còn của nhau,
Em đi qua ngõ cho nhàu thời gian !

Anh ngồi giữa cõi miên man,
Người giờ xa khuất khóc than được gì ?
Tình yêu là cái chi chi,
Để giờ tôi vẫn sầu bi đi về ?



Tương tư

Thôn Ðoài ngồi nhớ thôn Ðông,
Một người chín nhớ mười mong một người !
Gió mưa là bệnh của trời,
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng !

Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này ?
Ngày qua, ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng !

Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành !
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi ?

Tương tư thức mấy đêm rồi ?
Biết cho ai hỏi ai người biết cho ?
Bao giờ bến mới gặp đò ?
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau !

Nhà em có một giàn trầu,
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng !
Thôn Ðoài thì nhớ thôn Ðông,
Cau thôn Ðoài nhớ trầu không thôn nào ?
(Nguyễn Bính)



Mưa xé lòng, xóa tan niềm hy vọng,
Gió cồn cào, cuốn hết những yêu thương !
Em nhẫn tâm, vùi anh vào kỷ niệm,
Mãi đau lòng, tan nát trái tim anh !

Khắc vào dạ dáng em - người tình bạc,
Nuốt vào hồn nước mắt lúc chia ly !
Đau đớn lắm tình tan thành hư ảo,
Xót xa hoài mà vẫn chẳng nguôi ngoai !



Anh chỉ là cổ tích của em thôi,
Một cổ tích toàn những điều bí mật !
Dẫu cổ tích chẳng thể nào có thật,
Em vẫn chờ...điều kì diệu xa xôi !

Em biết anh yêu người con gái khác,
Đi qua em, một thoáng cúi đầu !
Em có buồn đâu xin anh đừng để ý,
Cứ bình thường cho em bớt đớn đau !



Đêm sầu cô độc ngắm mây trôi,
Trần thế tôi nay chán nửa rồi !
Ngàn vạn dao kiếm lòng tan nát,
Có chút vương buồn chẳng thể nguôi !

Có chăng tình ấy mông lung quá,
Lỗi nhịp câu thề miệng lặng câm !
Chỉ mong lời nói chia thương nhớ,
Dẫu có vui buồn lòng vẫn mong !

Chuyện tình yẻu muôn vàn phán đoán,
Có nhau rồi tưởng mãi mãi bình an !
Đâu ai ngờ chia ly là mãi mãi,
Hận cuộc đời, hận thân mình nổi trôi !

Thân còn trẻ đừng lo sóng gió,
Cứ bước đi dẫu khó bộn bề !
Đem yêu thương đong đầy ánh mắt,
Nơi cuối đường cầm chắc yêu thương !



Ân tình tựa hạt sương rơi,
Sương rơi tý tách ta thêm bồi hồi !
Yêu nhau thề ước hẹn trời,
Khi giận, khi cãi quên lời thề xưa !
Cho dù trời nắng hay mưa,
Trước sau như một, ân tình cho em !
Em ơi đừng giận đừng hờn,
Anh đây cũng muốn làm màu tí thôi !
Vì cách thể hiển chưa thành,
Làm em suy nghĩ, hiểu lầm anh thôi !
Thương em tựa áng mây trời,
Mây trôi, trôi mãi chẳng hề biết đâu !
Ngậm ngùi chẳng biết ra sao,
Nói cho em hiểu tâm tình của anh !



Ai hiểu cho tôi những lúc này ?
Lòng tôi tan nát tựa khói mây !
Bơ vơ đêm tối trong lạnh lẽo,
Buồn rầu nhớ thương đến một người !
Vô tình giọt lệ rơi trên giấy,
Giọt lệ yêu thương - giọt lệ sầu !

Gặp gỡ làm chi lúc ban đầu ?
Để rồi lưu luyến mãi về sau !
Một phút xa nhau ngàn phút đợi,
Một lần gặp gỡ vạn lần thương !



Nếu một mai ai đó bỏ rơi em,
Trong đau khổ hãy tìm về anh nhé !
Anh cầm máu cho tim em bớt chảy,
Vết thương lành em hãy cứ bước đi !

Trái tim anh đã chia làm hai nửa,
Nửa cho em và một nửa cho đời !
Nửa cho em là tình yêu anh tặng,
Nửa cho đời - anh sống vì yêu em !


Đừng vì sắc mà thay lòng đổi dạ,
Đừng vì tiền mà xa lánh tình yêu (người ta) !
Muốn hoa thơm không nên chọn màu sắc,
Muốn bạn đời (yêu người) đừng nhắc chuyện giàu sang !

Hoa lớn lên trong mùa xuân ấm áp,
Người lớn lên trong bão táp phong ba !
Người yêu hoa không phải vì hoa đẹp,
Người yêu người không phải vì đẹp mà yêu !
Chung tìn
Tôi đã vì em tắt lửa lòng,


Được sửa bởi Ti3uThucodon93 ngày 13/10/2018, 08:59; sửa lần 4.

Ti3uThucodon93
Cống hiến
Cống hiến

Tổng số bài gửi : 138
Join date : 21/10/2011

Về Đầu Trang Go down

Thơ tình dài ! Empty Re: Thơ tình dài !

Bài gửi by Ti3uThucodon93 1/9/2016, 16:24

Ngồi buồn lòng thấy trống không,
Nhìn vào thế giới mông mông vô bờ !
Chuyện đời vốn khó nên thơ,
Cảnh đời trống vắng, bơ vơ lạc loài !
Nỗi buồn nào có nguôi ngoai,
Bụi trần in vệt mệt nhoài dấu chân !
Cô đơn giữa cõi phong trần,
Một phần muốn đứng, một phần muốn đi !
Đứng xem những thú lạ kỳ,
Xem một thế giới lúc bi lúc hài !
Tìm đâu hai chữ :" tương lai "?
Trong lúc hiện tại còn nhiều u mê !
Đi thì nhiều nỗi ê chề,
Phận người nhỏ bé biết về nơi đâu ?



Cuộc trần đày đọa đau thân xác,
Thi nhân buồn tan nát họa thành thơ !
Giữa trần vương oán ơ thờ,
Cho cay đôi mắt, cho đời phong bi !
Đời canh bạc đỏ đen sao tránh ?
Lánh vô thường tìm chốn hồng hoang !
Kiêu sa rớt xuống giữa đàng,
Làm thân đau đớn, tan hoang kiếp này !
Chót lỡ rồi giờ đây oan trái,
Nghiệp trĩu quai nặng gánh vai gầy !
Thân đày đọa đắm lưu đày,
Đời sao cay đắng tỏ bày cùng ai ?
Trần Sao Linh

Ti3uThucodon93
Cống hiến
Cống hiến

Tổng số bài gửi : 138
Join date : 21/10/2011

Về Đầu Trang Go down

Thơ tình dài ! Empty Re: Thơ tình dài !

Bài gửi by Ti3uThucodon93 15/11/2016, 11:45

Tôi đã vì em tắt lửa lòng,
Sao em hờ hững vùi thương nhớ ?
Bò mặc hồn tôi giữa chợ tình,
Người mua kẻ bán tim đau nhói !
Lạc mất em rồi biết tìm đâu ?



Hoa vẫn nở khi trời đông lạnh giá,
Đời vẫn mơ khi bóng ngả về chiều !
Đừng bao giờ từ bỏ những thương yêu,
Vì cuộc đời cho ta quyền quyết định !
Ngã rẽ nào đưa ta đến yêu thương ?



Trả lại em những gì còn xót lại,
Trả lại tình mà em đã trao tôi !
Tôi sẽ về sống cuộc đời thanh bạch,
Không cuộc tình, không một chút nhớ nhung !
Mà có nhớ thì người ta cũng đã,
Quay gót đành bỏ trống hình ảnh xưa !



Chúng mình phải yêu ai đi thôi
Không thì muộn mất rồi anh ạ !
Dù vẫn biết một mình không sao cả,
Nhưng yêu thôi còn chờ đợi điều gì ?
Cuộc đời thì ai chẳng phải bước đi ?
Nhọc nhằn, bon chen,...chuyện cả đời không hết !
Nếu những lúc chính lòng còn mỏi mệt,
Có ai ở bên chắc bớt mệt rất nhiều !



Chén nước trà hòa vô dòng cảm xúc,
Nhớ một người từng bỏ tôi đy xa !
Giữa chốn phố thị phồn hoa,
Luôn nhớ mong người từng giây, từng phút,
Hướng tới một ngày sung túc bên nhau !



Buông tay rồi coi như là hết,
Kết lại một câu bấy lâu là ảo!
Ai đã cho tôi chữ đợi,
Để tôi biết được chữ đau?
Nhưng chắc những tháng ngày về sau,
Họ sẽ mất thật lâu để đánh vần lại chữ tiếc!

Ti3uThucodon93
Cống hiến
Cống hiến

Tổng số bài gửi : 138
Join date : 21/10/2011

Về Đầu Trang Go down

Thơ tình dài ! Empty Re: Thơ tình dài !

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết